Tôi của những năm hai mươi tuổi, là tuýp người năng động. Tôi làm việc ở một công ty quảng cáo và tổ chức sự kiện.Tôi luôn lên lịch kín mít cho các hoạt động trong tuần. Tôi nhảy Salsa, tập Zumba, học pha chế Cocktail, không bỏ sót một bộ phim bom tấn nào ở rạp. Tôi có rất nhiều thú vui của một người trẻ sống ở Sài Gòn. "Mình phải gặp gỡ càng nhiều người càng tốt, phải có mặt ở hầu hết các buổi networking, mình phải có thật nhiều trải nghiệm sống trước khi mình tới tuổi "mid-liffe crisis". Phải sống thật rực rỡ!" Tôi đã ghi như vậy vào nhật ký của mình. À, tôi vẫn có thói quen dành 15 phút mỗi ngày để viết "linh tinh" gì đó vào một cuốn sổ tay trước khi đi ngủ.
"Bạn thật năng động, nhưng hãy cho tôi biết bạn quan tâm đến điều gì nhất? Bạn giỏi nhất ở lĩnh vực nào?" Một người giám đốc nhân sự cấp cao đã hỏi tôi ở một buổi phỏng vấn. Tôi đã ngồi im lặng. Lúc đó, những hình ảnh về các buổi gặp gỡ, các hoạt động tôi đã tham gia, những quyển sách tôi đọc, những khoá học tôi dự, ùn ùn kéo đến trong đầu. Tôi như muốn ôm vào mình tất cả những hoạt náo của thành phố này, của thế giới này. Tôi đã chưa bao giờ suy nghĩ những gì mình muốn làm và cần làm. Cuộc phỏng vấn đó đã không đem đến cho tôi một vị trí tốt hơn ở một công ty khác. Nhưng tôi thầm cảm ơn câu hỏi đó của người làm nhân sự. Tôi đặt mua chuyến tàu cuối tuần về Mũi Né nghỉ ngơi (lần đầu tiên tôi không về đó cùng lớp nhảy Salsa để đốt lửa trại và nhảy ở biển), sau đó xin nghỉ phép 4 ngày. Tôi cần phải suy nghĩ. Đã đến lúc phải trả lời câu hỏi: Tôi thực sự muốn điều gì nhất cho cuộc đời tôi? Tôi thực sự giỏi nhất ở lĩnh vực nào?

Comments